Nói ngọng, ngây ngô, hình thức xấu là điểm chung dễ nhận thấy của các "ngôi sao" tương lai khi thi vào trường Sân khấu Điện ảnh.
Tiếp tục mạch bài về diễn viên phim Việt, VietNamNet phỏng vấn đạo diễn đạo diễn Đỗ Thanh Hải, Giám đốc VFC để tìm hiểu nguyên nhân dẫn đến khủng hoảng diễn viên hiện nay.
Vừa phải đào tạo diễn xuất lại vừa phải đào tạo việc làm đẹp
Phùng Thu Huyền (trái) đoạt giải Giải diễn viên triển vọng cuộc thi tuyển diễn viên truyền hình VN lần thứ nhất 2010. Ảnh: Nguyễn Hoàng
Vừa ngồi ghế giám khảo cuộc thi tuyển diễn viên vào trường ĐH Sân khấu & Điện ảnh Hà Nội, chắc chắn anh có nhiều câu chuyện thú vị để kể?
Đây là ngành nghề thu hút sự chú ý của rất nhiều bạn trẻ, nhất là khi càng ngày các tác phẩm phim ảnh càng được công chiếu nhiều. Nhưng phải nói rất thật và rất thẳng thắn là chất lượng không như mong muốn. Nghĩ đến diễn viên người ta thường nghĩ đến hình ảnh một người có sắc đã hoặc ít nhất là sự thu hút sự quan tâm của người khác về vóc dáng, gương mặt. Điều tôi thấy là các em đa số nhận thức về nghề diễn viên quá đơn giản. Nói ngọng, ngây ngô, thiếu sự thông minh và láu lỉnh trong cách xử lý tình huống và đa phần không có gương mặt sáng.
Nhưng thực tế là những người có ngoại hình xuất sắc thường lại không thi vào làm diễn viên?
Trong số hơn 70 người vào chung kết, tỉ lệ những người đến từ thành phố lớn chiếm một tỉ lệ vô cùng nhỏ. Thêm nữa, vóc dáng, cái bộc lộ cử chỉ bên ngoài, sự toả sáng không có nên chắc chắn sẽ mất thêm rất nhiều thời gian để gọt giũa, vừa phải đào tạo diễn xuất lại vừa phải đào tạo việc làm đẹp cho họ.
Vì sao lại thiếu những gương mặt đẹp, sáng sủa tham gia tuyển chọn diễn viên? Tôi nghĩ, là vì nghề này không nuôi sống họ lâu dài, không cho họ một tương lai nên những người có điều kiện nhất định về hình thức, trình độ thì họ sẽ lựa chọn những ngành nghề khác. Thêm nữa, họ nhìn thấy sự vất vả và sự bào mòn của nghề diễn viên trong khi tương lai lại không sáng sủa cho lắm. Chính vì thế, tỉ lệ thí sinh có chất lượng nhất định dự thi không cao.
Nhưng ngược lại, ở TP.HCM lại đang xảy ra một câu chuyện khác hẳn. Ngày càng có nhiều gương mặt diễn viên trẻ rất tốt. Điều này do chính vì môi trường hoạt động tại đây tác động. Họ có thể vừa đóng phim, vừa diễn kịch... Và một khi đã có tiếng tăm nhất định thì họ sẽ có cơ hội tham gia nhiều lĩnh vực khác như PR, quảng bá sự kiện... Chính vì vậy có nhiều cô diễn viên tài sắc ở ngoài này lại chọn con đường Nam tiến do đó là mảnh đất màu mỡ cho họ nhiều thu thập và nhiều lựa chọn hơn từ công việc của diễn viên.
Họ có ý thức làm đẹp hay còn gọi là "đầu tư ban đầu". Họ rất biết ý thức về việc xây dựng hình ảnh của mình, ý thức tham gia đóng phim là để được nổi tiếng. Từ đó họ rèn năng lực để khẳng định về mặt nghề nghiệp. Trong khi đó ở ngoài Bắc, diễn viên hạn chế, gương mặt hạn chế nên các đạo diễn ít lựa chọn họ. Khi ít có cơ hội đóng phim thì họ ít có cơ hội toả sáng hay được mọi người biết đến. Khi ít được biết đến thì lại càng có ít cơ hội tham gia phim ảnh tiếp hay các lĩnh vực khác.
Với hai thái cực đối lập như vậy, giữa vô vàn lựa chọn như vậy, anh có nhìn thấy ai có tố chất trở thành ngôi sao trên màn ảnh nếu như được đào tạo tử tế?
Để trở thành ngôi sao còn cần đến cả một công nghệ, môi trường và cả một ê kíp hỗ trợ còn bản thân diễn viên đó không thể làm được. Đã là ngôi sao, bạn phải chuẩn bị cho mình một tác phong, những điều kiện cần và đủ để tham gia các sự kiện ra mắt phim, các sự kiện này khác. Thêm vào đó, lại còn phải có sự đầu tư nhất định về trang phục, vóc dáng, trang điểm... Những điểm này thì TP.HCM mạnh hơn do môi trường, do công nghệ giải trí phát triển. Ở phía Bắc, tương lai cho diễn viên theo đuổi sự nghiệp đó không nhiều.
Theo vieetjnamnet.vn